טִבְעוֹן, טִבְעִין, טִי׳, (טִבְעִים) pr. n. pl. Tibon or Tibin (prob. Tubun, west of Sepphoris, Neub. Géogr. p. 196). Makhsh. I, 3, v. חֲלִיקוּפְרִי.—Tosef. Meg. II, 5; Y. ib. IV, beg. 74ᶜ בה"כ של טיבעין the synagogue of T.—Sifré Deut. 323 איש טיבעים; Yalk. Deut. 946 כפר טיבעין.—[Erub. 29ᵃ bot. לטיבעין (Var. טביעים, v. Rabb. D. S. a. l. note 6), missing in Tosef. ib. IX (VI), 4, v. עַרְדִּיסְקוֹס.]